Hạnh phúc mỗi người không giống nhau, và nó là do bạn chọn. Hạnh phúc không phải là đồng phục nên bạn không cần chạy theo số đông hay theo một công thức có sẵn. Hãy cứ làm theo con tim mách bảo bạn nhé!
Chào mừng các bạn đang đến với Chuyên mục Câu chuyện cuộc sống trên Blog Nghề Nghiệp. Tôi là Thành HR sẽ đồng hành cùng bạn trong chủ đề này. Và hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau đọc những mẫu chuyện về hạnh phúc nhé!
Trong bài viết Bạn có đang hạnh phúc không mình đã cùng nhau nhắc đến khái niệm của hạnh phúc. Và trong bài viết này, mình giới thiệu tiếp đến các bạn ba câu chuyện mà mình tổng hợp được nói về việc phải học cách tha thứ không chỉ cho người khác mà đôi khi phải học cách tha thứ cho chính mình; Cách sống lương thiện; Đừng chạy theo hạnh phúc của người khác. Cùng tham khảo bạn nhé!
Đừng làm tổn thương bản thân vì người khác
Một đêm nọ, có một con rắn bò vào một xưởng mộc để tìm kiếm thức ăn. Đây là nơi làm việc của một người thợ mộc vốn khá bừa bộn. Ông đã để lại các dụng cụ làm việc rất bừa bộn trên sàn nhà sau mỗi ngày làm việc xong, trong số đó có một cái cưa.
Khi con rắn bò lòng vòng trong xưởng, nó trườn qua cái cưa này và bị một vết cắt nhỏ. Ngay lập tức, nghĩ rằng cái cưa đã tấn công mình, nó quay lại và cắn thật mạnh vào cái cưa khiến cho miệng nó chảy máu. Điều này khiến con rắn rất tức giận. Nó tấn công một lần nữa, và một lần nữa...cho đến khi cái cưa đầy máu.
Lúc này, con rắn đang bị thương rất nặng vì những vết thương của mình. Và nó cũng nghĩ cái cưa chắc cũng "sắp chết" nên con rắn quyết định cắn một cái cuối cùng thật mạnh trước khi bò đi. Sáng hôm sau, người thợ mộc rất ngạc nhiên khi thấy một con rắn chết trước cửa nhà mình.
Đôi khi chúng ta đã phản ứng với rất giận dữ với mong muốn sẽ làm tổn thương những người đã đối xử tệ với mình. Nhưng thực ra chúng ta đang tự làm tổn thương chính bản thân mình. Hãy thử một lần học cách tha thứ bạn nhé!
Lương thiện và thông minh
Có một vị sư lên rừng chặt củi, trên đường về gặp 1 cậu bé đang chạy chơi đùa, hái hoa bắt bướm. Vị sư đến gần hỏi: trên tay con cầm gì thế?
Thằng bé láu cá: đố sư biết đó, nhưng nói sai sư phải mất cho con bó củi nhé!
- Một con bướm đã chết đúng không?
- Haha sai rồi, con bướm còn sống nhe sư? Nói rồi cậu tung con bướm bay lên trời.
Vị sư cười nói: củi của con đây, cầm về đi!
Thằng bé hí hửng đem bó củi về khoe cha, ông tái mặt bước đến nhéo tai thằng con: đem bó củi lên chùa trả rồi xin lỗi người ta ngay. Thằng bé vừa đi vừa la: nhưng con thắng mà?!
Đến chùa 2 cha con chắp tay xin lỗi, vị sư chỉ nhẹ mỉm cười gật đầu. Trên đường về cậu bé vẫn hậm hực.
Người cha nhẹ nhàng nói: nếu sư nói con bướm còn sống con cũng bóp cho nó chết đúng không? Từ đầu ngài đã định đem bó củi để đổi lấy một mạng sống rồi đó.
Thằng bé lặng lẽ cúi đầu.
Sự ngạo mạn và hiếu thắng luôn lấy đi bao lý trí của mỗi chúng ta. Đừng thấy ai lùi mà vội bảo họ thua. Lương thiện khó hơn là thông minh. Bởi vì thông minh là thiên phú, còn Lương thiện là một sự lựa chọn.
Hạnh phúc không phải là đồng phục
Có một cặp vợ chồng trẻ đang sống vô cùng hạnh phúc, người vợ rất xinh đẹp và người chồng rất mực yêu thương vợ mình. Một thời gian sau, trong khi người chồng đi làm việc xa, người vợ tình cờ phát hiện ra mình đang bị một căn bệnh da kỳ lạ. Những đốm đỏ nổi lên từ vai rồi nhanh chóng lan ra khắp mặt mũi toàn thân.
Cô lập tức đến gặp nhiều bác sĩ, nhưng họ cho biết căn bệnh này cực kỳ hiếm và cũng không có cách chữa trị. Người vợ xinh đẹp vô cùng đau khổ, khuôn mặt cô đã trở nên xấu xí nhanh chóng, cô nghĩ mình sẽ mất tình thương yêu từ chồng và cuộc đời cô kể như chấm hết.
Rồi cô nhận được hung tin, xe của chồng cô gặp tai nạn khi anh đang làm việc xa nhà, và anh vẫn còn hôn mê sau nhiều ngày cấp cứu. Khi anh hồi tỉnh, cô cũng được các bác sĩ báo tin đôi mắt anh đã mù vĩnh viễn. Người chồng mù trở về, và dĩ nhiên, anh không nhìn thấy sự thay đổi của vợ.
Anh vẫn một mực yêu thương vợ như ngày nào, và dĩ nhiên cô cũng yêu anh không thể nói hết. Người vợ vẫn thuờng dắt chồng đi dạo trong thị trấn, cô quàng chặt tay anh và người chồng mù đeo cặp kính đen dùng chiếc gậy dò đường vừa đi vừa trò chuyện hạnh phúc.
Ít lâu sau, người vợ trượt chân ngã từ trên cầu thang xuống đất, cô đã không qua khỏi vì vết chấn thuơng ở đầu quá nặng. Người chồng đau khổ tột cùng trong ngày đưa tang vợ, khiến cư dân trong thị trấn không khỏi xót thương.
Khi tang lễ chấm dứt, một người hàng xóm hỏi anh dự định thế nào trong những ngày sắp tới. Người chồng mù cho biết anh sẽ đi xa khỏi thị trấn này, nơi luôn gợi anh nhớ lại người vợ yêu thương cùng những tháng ngày hạnh phúc. Một người khác hỏi: "Anh đi đâu bây giờ khi không nhìn thấy gì cả, và biết làm gì khi không còn vợ bên cạnh như trước đây?".
Người chồng mù từ từ tháo cặp kính đen ra và chậm rãi trả lời: "Tôi chưa bao giờ mù, nhưng tôi luôn giả vờ mù trong những năm qua. Bởi vì nếu tôi nhìn thấy tất cả, vợ tôi còn đau đớn hơn căn bệnh quái ác kia đã tàn phá cô ấy. Tôi chỉ muốn vợ mình luôn hạnh phúc.
Hạnh phúc mỗi người không giống nhau, và nó là do bạn chọn. Hạnh phúc không phải là đồng phục nên bạn không cần chạy theo số đông hay theo một công thức có sẵn. Hãy cứ làm theo con tim mách bảo bạn nhé!