Có một số người đi làm cũng chỉ thích làm nhân viên chứ không thích làm quản lý, đó là điều bình thường. Nhưng đừng làm công việc hàng ngày của mình một cách vô hồn.
Chào mừng các bạn đang đến với series các bài viết về Phát triển bản thân cho người chưa có kinh nghiệm của Blog Nghề Nghiệp. Tôi là Thành HR sẽ đồng hành cùng bạn trong hành trình này. Và chủ đề mà chúng ta cùng nhau tìm hiểu ngày hôm nay là Hãy yêu công việc mình làm mỗi ngày.
Có rất nhiều người đi làm thuê đúng nghĩa, sáng đi chiều về, chờ cuối tháng lãnh lương. Ho không hề có mục tiêu cầu tiến hay phát triển nghề nghiệp gì, tiêu chí đi làm của họ cực kỳ đơn giản là có một công việc đi về mỗi ngày cho giống người ta thôi. Hoặc một số thì do lười suy nghĩ, lười sáng tạo nên an phận.
Thực ra thì cũng không gì quá ghê gớm, nhưng nếu đi làm việc mà không yêu công việc mình làm, vật vờ lên Công ty chờ hết tám tiếng, không tận tình, tận tâm để hoàn thành công việc thì cũng rất đáng chán và đôi khi dễ bị lạc trôi.
Hành trình tìm lại chính mình
Theo cá nhân mình nếu bạn bị rơi vào trạng thái này thì nên nghiêm túc xem xét lại bản thân một chút. Có một số người đi làm cũng chỉ thích làm nhân viên chứ không thích làm quản lý, đó là điều bình thường. Nhưng đừng làm công việc hàng ngày của mình một cách vô hồn. Thậm chí nếu nghiêm trọng, bạn hãy trả lời câu hỏi "Tôi có cần công việc này không?". Hãy học cách yêu công việc mình làm mỗi ngày.
Không phải tự nhiên mình nhắc tới điều này, mà là do may mắn gặp một tình huống, một câu chuyện khá thú vị về việc đi làm nên muốn kế cho mọi người nghe. Câu chuyện này chỉ là một góc nhìn riêng của mình, chứ không nêu quan điểm đúng sai ở đây bạn nhé!
Câu chuyện nhỏ từ một chuyến xe Grab
Tôi có thói quen, cứ tối mà bạn bè rủ nhậu thì thường đi bằng xe ôm công nghệ để nhậu cho thoải mái và về an toàn hơn. Trong lúc di chuyển, tôi thường hay hỏi thăm xã giao các bác tài công việc thế nào, có dễ kiếm cơm không để cho đoạn đường bớt xa và ngột ngạt, một phần là cái tính của mình hay vậy.
Đa số câu trả lời tôi thường nhận được từ các bác tài là đi làm cho vui, kiếm thêm tí thu nhập, rảnh thì chạy bận thì thôi chứ không thiết tha lắm với công việc này. Bởi vì công việc này phải di chuyển nhiều và khá áp lực, phần thì kẹt xe, phần thì khách hàng thiếu ý thức phải đợi lâu.
Nên việc các bác tài phàn nàn cũng ít nhiều có lý do của nó. Một số bác tài khác thì chửi rủa sang sảng cái Công ty của mình đang làm, nào là ăn phần trăm cao, hay tính ăn gian dịch vụ của họ. Nhưng họ vẫn không bỏ trong việc đó mà cứ đi làm trong ấm ức như vậy mỗi ngày.
Chỉ duy nhất một bác tài làm tôi nhớ mãi, lúc đón xe từ Hàng Xanh về Quận 12. Anh ta chạy chiếc Dream, có nước da ngăm đen và khá năng động, hoạt bát. Anh huyên thuyên kể về công việc mình đang làm giúp anh có nguồn thu nhập cho con gái đi học. Vì vừa rồi anh bị mất việc làm do công ty giải thể và anh mất việc làm.
Anh còn tận tình tư vấn tôi nên tận dụng chương trình tích lũy điểm trên mỗi chuyến đi để đổi quà; Nên đón xe bằng app chứ đừng đón dọc đường rồi thỏa thuận giá vì không được Grab bảo hiểm chuyến đi và khi xử cố xảy ra sẽ không được hỗ trợ.
Kết thúc hành trình, anh nhắc tôi nên đánh giá tài xế bằng cách chấm từ một đến năm sao, để các anh em tài xế cố gắng làm tốt hơn. Tôi có một chuyến đi đầu tiên bằng Grab Bike hoàn toàn hài lòng. Hài lòng vì họ làm công việc của mình bằng cả trái tim, và tôi cảm thấy mình được an toàn hơn khi di chuyển.
Chỉ đơn giản là vậy, nhưng tôi học được một bài học từ anh tài xế Grab. Hãy yêu công việc mình làm mỗi ngày. Vì bạn là người chọn nó chứ không ai ép buộc bạn cả, nên dù làm một ngày hay làm lâu dài thì hãy làm bằng cái tâm và sự trách nhiệm bạn nhé!