Chờ đợi không có nghĩa là đứng yên
Ai trong chúng ta cũng đã từng chờ đợi một điều gì đó. Hoặc có lúc phải ra một quyết định thay đổi bản thân. Có người thành công, có người thất bai đều chỉ vì ba chữ "đúng thời điểm". Cùng tham khảo hai mẫu chuyện về sự chờ đợi và thay đổi để rút ra thêm kinh nghiệm cho bản thân bạn nhé!
Đôi khi sự chờ đợi là cần thiết
Tre mất 4 năm chỉ để tăng thêm 3 cm. Nhưng từ năm thứ năm trở đi, nó sẽ phát triển mạnh mẽ với tốc độ 30 cm mỗi ngày và chỉ mất sáu tuần để phát triển lên 15 mét.
Trên thực tế, trong 4 năm đầu tiên, rễ tre kéo dài hàng trăm mét vuông trong đất. Làm người hay làm việc cũng tương tự như vậy. Đừng lo lắng những nỗ lực của bạn tại thời điểm này không được đền đáp, bởi vì những thứ bạn bỏ ra đang là nền tảng vững chắc cho bạn sau này, như rễ tre vậy.
Đời người phải có tích lũy, có bao nhiêu người đã không thể kiên trì như tre, chờ đến ngày có thể vượt qua 3 cm?
Giá trị là gì? Hai cây tre giống nhau, một cây dùng làm sáo, một cây dùng làm giá phơi đồ. Một hôm, cây dùng làm giá phơi đồ mới hỏi cây dùng làm sáo: “Tại sao chúng ta sinh ra cùng một nơi, đều là tre trên núi. Nhưng tôi mỗi ngày đều phải dãi nắng dầm mưa, còn bạn lại rất đáng tiền?”
Sáo trả lời: “Bởi vì bạn chỉ chịu một nhát dao khi bị chặt ra, còn tôi đã trải qua hàng ngàn nhát dao, được người ta chế tạo cẩn thận.”
Giá phơi quần áo im lặng…
Đời người cũng như vậy, nếu có thể chịu được cực khổ, cô đơn, cọ xát vào thực tế, dám đảm đương và đứng lên chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình, cuộc sống mới có giá trị. Khi nhìn thấy vinh quang của người khác, bạn không cần phải ghen tức, bởi vì người khác trả giá nhiều hơn bạn.
Thật ra trên thế giới này có rất nhiều người thông minh, nhưng lại có quá ít người có thể kiên trì đến cuối cùng, thế nên số người chiến thắng chỉ là số ít. Người càng thông minh, họ càng hiểu rõ khuyết điểm của mình và luôn cố gắng đến cùng.
Trưởng thành không phải là trải qua thất bại một lần, mà phải tích lũy nhiều lần, cả về tri thức lẫn kinh nghiệm sống. Đấy là luật tre!
Ngôi nhà có cánh cửa màu vàng
Ngày xửa, ngày xưa, có một cậu bé sống ở một nông trại cách xa mọi người. Cậu phải dậy trước khi mặt trời mọc mỗi sáng để làm công việc nhà và sau đó ra ngoài làm việc cho đến chiều. Khi mặt trời lặn, cậu thường nghỉ mệt và leo lên hàng rào để nhìn một ngôi nhà có những cửa sổ màu vàng ở bên kia ngọn đồi.
Mỗi lần như thế, cậu lại nghĩ rằng được sống ở đó chắc là rất tuyệt vời lắm. Và cứ thế, cậu tưởng tượng đến những đồ dùng hiện đại trong nhà đó. Rồi cậu hứa với mình sẽ có ngày cậu đến và nhìn tận mắt ngôi nhà kỳ diệu đó.
Có một buổi sáng, cha cậu bảo cậu ở nhà và ông sẽ làm những việc khác. Nhận ra đây là cơ hội, cậu gói bánh sandwich và băng qua những cánh đồng đi về phía ngôi nhà có cửa sổ màu vàng. Đến cuối buổi chiều, cậu cũng đến được gần ngôi nhà, đập vào mắt cậu không phải là những cửa sổ vàng, thay vào đó là một ngôi nhà cần sơn lại với một hàng rào xiêu vẹo bao quanh. Nội thất cũng chẳng có gì đặc biệt so với nhà cậu.
Đang hụt hẫng trong dòng suy nghĩ, thì bỗng một cô bé trong ngôi nhà đó mở toang cánh cửa chính:
- Cậu đến từ ngọn đồi bên kia à? Cậu có thấy ngôi nhà có khung cửa sổ màu vàng xa xa đó không? Tớ muốn được đến đó để chiêm ngưỡng nó một lần - Cô bé nói.
Dõi theo hướng cánh tay cô bé chỉ, cậu ngạc nhiên vì căn nhà cô bé nhắc đến đó là căn nhà của cậu.
Thay đổi là tốt, nhưng phải là sự thay đổi có chuẩn bị kỹ lưỡng và thay đổi phải hơn cái cũ. Đôi khi, những gì mình tưởng tưởng và suy nghĩ chưa chắc giống với thực tế. Hãy chắc rằng sự thay đổi ấy là điều cần thiết và bạn sẽ không hối về quyết định đó của mình.
(st)