Câu chuyện ý nghĩa dành cho người đi làm: Hãy làm việc bằng cái tâm, Chức danh có thực sự quan trọng, Đi hay ở là sự lựa chọn
Trong cuộc sống, không ít những kẻ nhờ thủ đoạn, hoặc do may mắn, bỗng ngồi vào một ví trí nào đó, thấy những người xung quanh đều xum xoe nịnh nọt, bổng lộc tự đến đầy nhà… thì tưởng mình là tài năng, cao quý và oai vệ lắm.
Chào mừng các bạn đang đến với Chuyên mục Câu chuyện cuộc sống trên Blog Nghề Nghiệp. Tôi là Thành HR sẽ đồng hành cùng bạn trong hành trình này. Và hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau trao đổi về chủ đề Câu chuyện ý nghĩa dành cho người đi làm: Hãy làm việc bằng cái tâm, Chức danh có thực sự quan trọng, Đi hay ở là sự lựa chọn.
{tocify} $title={Xem Menu bài viết}
Anh thợ sơn chiếc thuyền
Một anh thợ sơn được yêu cầu sơn lại một chiếc thuyền. Anh đem sơn và làm theo yêu cầu của khách hàng. Trong khi sơn, anh phát hiện có một cái lỗ thủng nhỏ trên thân thuyền và anh đã lặng lẽ bít cái lỗ ấy lại. Xong việc anh nhận tiền và về nhà.
Vài hôm sau, người chủ thuyền đến gặp và tặng anh một món quà, giá trị cao hơn nhiều so với khoản thanh toán tiền sơn thuyền.
Anh rất ngạc nhiên và nói rằng ông đã trả đủ tiền sơn cho tôi rồi còn gì !
- Ông nói : Nhưng đây không phải là tiền cho dịch vụ sơn thuyền. Đó là tiền cho dịch vụ bít lỗ thủng trên thuyền.
À, chuyện nhỏ lắm, chắc không đáng để ông trả cho tôi số tiền cao như vậy đâu thưa ông !
- Chuyện là thế này. Khi tôi yêu cầu anh sơn lại cái thuyền, tôi quên nói đến cái lỗ. Khi thuyền khô là lúc tôi không có ở nhà, những đứa trẻ con tôi lấy thuyền đi câu cá. Chúng không biết có một cái lỗ nguy hiểm nhường nào. Khi tôi trở về nhà thì chúng đã đi rồi, tôi lo lắng và tuyệt vọng vô cùng.
Và rồi tôi rất vui khi thấy chúng trở về. Tôi liền kiểm tra chiếc thuyền và thấy rằng anh đã bít cái lỗ thủng ấy rồi! Anh đã làm gì anh biết không? Tôi rất là cảm ơn anh, vì anh đã cứu sống các con tôi! Thậm chí tôi không có đủ tiền để trả cho hành động tốt "nhỏ bé" đó của anh!
Hãy luôn làm việc hết sức với "cái tâm" của mình và luôn làm điều đúng đắn. Cũng chính những điều đó nó sẽ luôn mang đến may mắn và thành công cho bạn.
Cháy nhà sẽ ra mặt chuột
Một con chuột bị mèo đuổi, vô tình chui vào trong tượng Phật trên chùa và làm tổ ở đó. Từ ngày chui vào trong tượng Phật, cuộc sống của chuột ta vô cùng no đủ. Nó luôn được ăn thỏa thích những đồ lễ vật mà người dân mang đến cúng bái. Thêm nữa, người nào đến trước tượng Phật cũng phủ phục, nên con chuột tự thấy mình cũng oai lắm. Nó thoải mái ăn ở, thậm chí còn tự do phóng uế lung tung.
Mỗi khi người dân đến thắp hương khấu đầu, con chuột kia nhìn khói hương nghi ngút từ từ bay lên, nó cười thầm: “Đúng là những kẻ ngu ngốc, chẳng ai bắt mà cũng qùy cũng lạy! Bây giờ ta mới biết mình cũng oai thế, đến loài người còn bái lạy ta, mà bấy lâu nay sao ta cứ phải ѕợ mèo nhỉ.
Lâu ngày, sống cùng tượng Phật ở trên cao, thấy người nào đến thắp hương cũng chắp tay thành kính và qùy lạy như thế, chuột cũng ngộ nhận và tự cho mình là cao quý và tôn kính như Phật.
Bỗng một hôm, có người cắm bó hương to, sơ ý để bùng cháy. Nóng và khói quá, con chuột bò vội ra ngoài, thì bị con mèo đói vồ được. Chuột ta bèn vênh váo kêu lên:
“Này mèo! Nhà ngươi không thể ăn thịt ta được, hãy qùy xuống thành kính bái lạy đi, rồi mang thức ăn lại đây. Ta là Phật đấy!”
Mèo cười to: Những người qùy lạy mày là vì vị trí mà mày đang chiếm đoạt, chứ không phải vì bản thân mày cao quý, quyền cao chức trọng gì đâu. Giờ thì mày tới số rồi, con chuột ngu ngốc!
Trong cuộc sống, không ít những kẻ nhờ thủ đoạn, hoặc do may mắn, bỗng ngồi vào một ví trí nào đó, thấy những người xung quanh đều xum xoe nịnh nọt, bổng lộc tự đến đầy nhà… thì tưởng mình là tài năng, cao quý và oai vệ lắm.
Họ giống như con chuột bỗng chui vào tượng Phật, nhưng vì tự đắc, nên không hề biết người kháс cung kính mình là vì nhân cách của Phật. Họ cũng ngộ nhận về trình độ, năng lực, ân đức của chính mình; không biết chỉ là nhờ vị trí cái ghế ngồi mà họ đang may mắn tạm thời nắm giữ. Họ càng không lường được rằng, rất có thể tới một ngày “Сháy nhà sẽ ra mặt chuột”.
Mọi lựa chọn đều có cơ hội và rủi ro
Có hai người đi trong rừng gặp mưa nhưng đã tìm thấy một cái lán để trú. Cả hai đều cảm thấy vị trí và kết cấu lán không đủ an toàn trong cơn mưa rừng vì có thể bị nước cuốn trôi. Một trong hai người quyết định rời đi để tìm kiếm chỗ trú an toàn hơn còn người kia thì quyết định ở lại vì cảm thấy chỗ hiện tại vẫn đang ổn và cũng không có gì đảm bảo sẽ tìm thấy chỗ mới tốt hơn. Vậy ai đúng ai sai? Theo tôi chẳng có đúng hay sai mà nó tùy thuộc vào kết quả.
1. Người đi không tìm được chỗ tốt, thậm trí có thể tai nạn trên đường còn chiếc lán an toàn sau mưa. Người đi có thể sẽ cảm thấy ân hận về quyết định của mình còn người ở lại thấy mình đã quyết định đúng.
2. Người đi tìm được chỗ tốt hơn còn chiếc lán an toàn sau mưa. Khi đó người đi thấy mình đã quyết định đúng còn người ở lại cũng không thấy mình sai mà còn thấy mình ổn hơn do không phải lao ra ngoài mưa để tìm chỗ mới.
3. Người đi tìm được chỗ mới tốt hơn còn chiếc lán bị mưa kéo sập hoặc cuốn trôi. Người đi thấy mình quyết định đúng còn người ở lại thì ân hận vì đã không đi cùng người kia.
4. Người đi không tìm được chỗ mới tốt hơn và cũng có thể bị nạn còn cái lán cũng bị kéo sập hoặc cuốn trôi. Cả hai ngồi bảo nhau là số phận mình thế.
Bạn thấy mình giống ai hơn thì lựa chọn con đường đó và cũng chấp nhận những rủi ro của nó. Và hơn hết đừng chê bai hay đánh giá người có lựa chọn không giống bạn vì thực chất thành hay bại nó tùy thuộc vào từng tình huống cụ thể chứ không phải quy luật chung cho tất cả.
(st)
Join the conversation