Mở thẻ tín dụng VIB online 100%; Hoàn tiền chi tiêu lên đến 6%. XEM NGAY

Trên tình bạn dưới tình yêu

Trong tình yêu có những điểm dừng là đẹp nhất. Ta và em cũng thế, có thể gọi là tình yêu không nhỉ? Vì ta và em chưa có điểm bắt đầu và cũng chưa có đ

Anh yêu, chỉ ngày mai thôi là ngày ta gọi nhau là chồng là vợ. Ngày em cười mà run bắn trong trong sắc áo tinh khôi, thẹn thùng trước cái nhìn say đắm của anh, là ngày em bùi ngùi chia tay thời vô tư vô lo, hoa tươi thắm, rượu tràn ly. 

Trên tình bạn dưới tình yêu

Chào mừng các bạn đang đến với Chuyên mục Câu chuyện cuộc sống trên Blog Nghề Nghiệp. Tôi là Thành HR sẽ đồng hành cùng bạn trong chủ đề này. Và hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau tìm lại chút thi vị sau những ngày làm việc mệt mỏi trong một chuỗi câu chuyện tình yêu lãng mạn với tên gọi Trên tình bạn dưới tình yêu.

Anh muốn đặt tên cho mối quan hệ của chúng ta là tình yêu, nhưng không thể. Sao có thể là tình yêu khi mình chưa có bắt đầu. Giận em lắm, muốn nói chia tay, muốn nghĩ chơi với em nhưng không thể. Đơn giản vì chúng ta chưa có bắt đầu làm sao có kết thúc.

Bao giờ biết tương tư

Ngày...tháng...năm...

Chiều, cơn mưa đầu mùa vội vã rơi, tôi cũng vội vã đưa tay che những giọt mưa vô tình rơi vào khóe mắt, che luôn những miền ký ức đã loang lỗ vết theo thời gian. Cuộc sống, ai cũng có một thời đễ nhớ, một người đễ thương. Mưa, vô hình hay cố ý đã đánh động tất cả những kỷ niệm mà ta đã cố gói ghém vào một góc trái tim, nhói đau. Ta áp tay lên lồng ngực, ngộp thở.

Ôi biết đem tin này,

Vắng như lòng giấy, tình yêu lấp đầy

Rồi biết quên câu cười,

Biết cho đôi dòng lệ rơi .

Yêu là chết ở trong lòng một ít ? Có không nhỉ, từ lâu ta đã hóa đá trái tim mình. Ta học cách quên và sống mạnh mẽ, ta đã từng tin mình đang thành công. Nhưng rồi sao, cơn mưa làm con tim ta xáo động, ta cảm thấy cô đơn khi đối diện với chính mình, cảm giác yêu và được yêu vẫn tràn đầy, chợt muốn òa vỡ.

Tình yêu đã trở lại,

Đôi mắt đêm ngày vơi hết đọa đầy

Tà áo em phơi bầy,

Ngón tay em dài, tiếng yêu không lời.

Con tim có những lẽ riêng của nó, ta giật mình khi nghe tiếng thở con tim mình, vẫn nóng hổi, vẫn khát khao cho một sự sẽ chia. Ta đã cố tình bóp nát nhịp đập của nó mỗi khi chợt bùng vỡ, ta sợ ai đó làm cho con tim ta lỗi nhịp, đêm về lại dặn lòng " Không yêu ",  nhưng có lẽ ta sẽ thua. Tình yêu đã trở lại, hay nỗi đau sẽ trở lại? Lý trí hay con tim sẽ trả lời cho ta câu hỏi này. 

Ngày nào lòng tôi đã

Biết vui biết buồn, ôm mối tương tư

Ngày nào cánh Thiên Đường

Đã mở hé tình yêu là trái táo thơm.

Ta thường đùa với chúng bạn " Lạy Chúa nếu yêu là có tội, thì con xin suốt đời có tội Chúa ơi!". Hôm nay, mưa mang tâm hồn ta lang thang qua mọi miền quá khứ, qua mọi ngỏ ngách của con tim, cánh cổng thiên đường đã mở ta sẽ chọn cho mình một tình yêu ở cuối con đường khi có thể, nơi mà ta biết "  Giấc mơ não nùng vợi tan".

Buông tay là hết

Anh muốn đặt tên cho mối quan hệ của chúng ta là tình yêu, nhưng không thể. Sao có thể là tình yêu khi mình chưa có bắt đầu. Giận em lắm, muốn nói chia tay, muốn nghĩ chơi với em nhưng không thể. Đơn giản vì chúng ta chưa có bắt đầu làm sao có kết thúc.

Anh chợt nhận ra rằng, anh chưa hiểu hết em, và em cũng vậy. Anh và em có những lý tưởng khác nhau và đi trên hai con đường khác nhau. Chúng ta gặp và đồng cảm với nhau từ những khoảng lặng của cuộc sống này, lúc đó anh thấy sao mà mình hiểu nhau thế, như là mình sinh ra là của nhau.

Nhưng rồi anh cũng chợt nhận ra rằng, em có cuộc sống của em, và anh có cuộc sống của anh. Chúng ta đã tiến lại gần nhau hơn một chút, nhưng không thể gần hơn được nữa, vì anh và em đều hiểu là không thể. Có ai đó đã nói: Trong tình yêu, có những điểm dừng là đẹp nhất, có đúng không nhỉ?

Kỷ niệm bên em là quãng thời gian rất đẹp mà anh không bao giờ có thể quên. Anh sẽ nhớ mãi nụ hôn ngày hôm ấy. Rất ngắn, rất vội nhưng trọn vị.

Anh muốn em cứ mãi hồn nhiên và hiền xinh như thế. Anh yêu cái cách em cười, cái cách em nhìn anh, và cả cái cách em gọi điện thoại cho anh. Có những lúc muốn giận em lắm, nhưng anh đã không thèm giận, anh sẽ giữ nó như một kỷ niệm đáng ghét về em.

Em à, dù có chuyện gì xảy ra, dù em chọn cho mình con đường nào thì với anh, em vẫn là em của anh. Anh vẫn cười khi gặp em, vẫn thích xoa đầu em và gọi em bằng trẻ con.

Anh biết...tình cảm chúng ta đong đầy nhưng rất mỏng. Chỉ cần một trong hai chúng ta buông tay...là hết. Nên anh sẽ cố giử lại, và em cũng thế.

Và điều cuối cùng anh muốn nói với em: Anh không cần em là tình yêu của anh, anh chỉ muốn em...là điều giản dị của riêng anh, em nhé!

Lập đông

Sài Gòn lại trở lạnh, nhìn lên cuốn lịch treo tường, mới đây mà gần hết tháng chín, Sài Gòn đã vào đông rồi sao?

Rời khỏi lớp học, nó chợt co rúm người lại vì cái lạnh se sắt, bất chợt thốt lên: Lập đông rồi sao? Gói ghém mớ cảm xúc hỗn độn chực vỡ òa, chợt thèm được nắm lấy một bàn tay một ai đó, vừa đủ ấm thôi để thấy mình không quá lạnh lẽo. Lại một mùa đông nữa, anh cô độc trên những góc phố Sài Gòn để ôn lại kỷ niệm về em, về một thời ta có nhau.

Anh chẳng nhớ nổi là ta đã quen nhau như thế nào, và xa nhau vì đâu? Anh chỉ nhớ mùa đông là mùa cho sự khởi đầu và cũng là mùa đánh dấu sự chấm hết. Anh ghét mùa đông lắm, ghét vì mùa đông lạnh quá, ghét vì mùa đông làm anh phải nhớ em.

Nhớ những con đường mà anh đã chở em ngang qua trên chiếc xe đạp cà tàng của thời sinh viên, em lúc nào cũng dúi dúi tay trong chiếc áo khoác của anh rồi lấy cớ ôm chặt lấy anh. Nhớ những quán ăn quen mỗi tối anh và em hay ghé, mà em thì chỉ thích nhìn anh ngồi ăn thôi chứ em không ăn gì cả. Em chỉ mong anh béo lên vài ký chứ con trai gì mà nhẹ hơn cả em. 

Hai năm xa em, anh cũng chẳng có thói quen đi ăn đêm nữa, vậy mà anh đã lên cân như em mong muốn rồi nè, nhưng em đã không còn thấy và quan tâm tới điều đó nữa.

Anh lại lang thang một mình vào quán cafe ngày cũ, gọi một ly kem mà em thường ăn. Lạnh thế này mà ăn kem thì có mà người ta gọi là hâm, nhưng anh thích thế vì anh có ăn đâu. Gọi kem ra để nhìn và tưởng tưởng ra cái vẻ mặt thích thú của em khi đưa viên kem vào miệng thôi. 

Nhanh quá em nhỉ, em đã về bến mới và bình yên với hạnh phúc của riêng mình, bỏ mặc mình anh ngồi đếm nổi nhớ cùng mùa đông.

Anh chỉ là người điên, trong vươn hoa tình ái. Anh chỉ là người say, bên dường em nhìn thấy…

Giận mùa thu thay lá



Thời gian trôi nhanh quá...nhanh đến nổi khi ta nghoảnh mặt lại thì đời đã hóa xanh xao.

Có con đường mang tên tình yêu

Ta đã gặp nhau và yêu nhau, con đường từ nhà anh sang nhà em tuy rất xa. Nhưng với anh sao quá ngắn mỗi khi cùng em đi trên con đường ấy.

Ngày đó, hai đứa thường cùng tung tăng trên con đường đầy lá vàng và cái nắng nhẹ cuối thu, anh khẽ đặt vào tay em một trái tim, trái tim được anh chế biến từ chiếc lá. Em nũng nịu giận hờn : “Trái tim anh sao mà không trọn vẹn” chỉ vì anh xé bằng tay.

Anh trả lời em rằng : “Khi con tim cho đi yêu thương và được nhận lại nên nó là những mảnh ghép không hoàn hảo em à, nhưng nó lại là trái tim biết yêu thương, là em và anh đó”.

Em nhìn vào mắt anh thì thầm: “ Mãi mãi như vậy anh nhé!”. Và môi ai đó khẽ chạm môi ai, gió như ngừng thổi, một hơi thở gấp gáp trên làn môi nóng, chếnh choáng cho mối tình đầu. Nụ hôn đầu tiên như lời tỏ tình ngọt ngào nhất.

Có con đường mang tên nỗi nhớ

Ngày em quyết định ra đi để nhường lại cho anh thêm một quyền lựa chọn. Thời gian trôi đi, anh phát hiện lòng mình vẫn nhớ em đến lạ, anh cũng phải đương đầu với những khó khăn trong cuộc sống và cả những nổi nhớ về em. 

Ngày ngày, anh vẫn đi trên con đường ấy, con đường mà giờ đây chỉ còn một mình anh với nỗi nhớ giăng ngang. Có ai đó đã nói “ Cuộc đời dù ngắn nhưng nổi nhớ quá dài”. Anh gặm nhấm nổi nhớ về em nhưng chưa một lần trách em. Có hàng ngàn lý do để em ra đi. Và có thể có cả lý do em không còn yêu anh nữa, nhưng anh vẫn luôn cầu mong em gặp được một người tốt hơn anh và cả yêu em hơn anh nữa.

Có con đường mang tên niềm đau

Anh vẫn thường trú mình trong những nỗi nhớ, những kỷ niệm về em, về hai ta, anh cố tìm một hạnh phúc nhỏ nhoi nhưng khó quá. Con đường ngày xưa vẫn còn đây nhưng thiếu vắng một điều, một điều mà anh vẫn mong trong đời dù chỉ một lần gặp lại. Giận mùa thu thay lá.

Còn lại gì sau sự lừa dối

Không có niềm hạnh phúc nào bằng niềm hạnh phúc trong tình yêu, và cũng không có cái đau nào bằng khi tình yêu bị lừa dối.

Trong tình yêu, điều gì quan trọng nhất?

Em có nhớ là em đã từng hỏi anh điều này không? Lúc đó anh đã trả lời ngay rằng: đó là niềm tin. Đơn giản vì không ai lại cứ đi theo dõi người mình yêu đi đâu, làm gì, với ai? 

Và có muốn quản thúc như vậy cũng không quản nổi đâu, mà có thể làm người mình yêu cảm thấy bị ràng buộc và mất tự do. Tình yêu có thể sẽ đi vào ngõ cụt. Thời gian hơn ba năm, anh đã hạnh phúc bên em nhờ niềm tin ấy.

Khi niềm tin bị đánh cắp

Ba năm cho những trăn trở về một bến bờ hạnh phúc, những tưởng con thuyền tình sẽ cập bến bình yên. Vậy mà hôm nay, anh phát hiện ra em đã không như anh nghĩ, em không phải là con người ngây thơ và chân thật như vẻ bề ngoài của em. 

Ngoài tình yêu em dành cho anh, em còn tìm vui, tìm sự thỏa mãn cho nhu cầu rất "bản năng" ấy. Em có biết anh đã đau như thế nào hay không? Trái tim anh như vỡ ra hàng trăm mảnh. Ba năm, em đặt dấu chấm hết cho những sự chờ đợi. Ba năm, cái anh mất đi không hẳn là tình yêu đơn thuần, cái anh tiếc nuối nhất là niềm tin bị đánh mất.

Còn lại gì sau sự dối lừa?

Anh chọn cho mình giải pháp an toàn nhất: Đó là tha thứ.

Tha thứ - cũng chưa có nghĩa là anh đã quên những lỗi lầm mà em đã dành cho anh.

Tha thứ - cũng có nghĩa là anh cần thêm chút thời gian để chấp nhận thực tế, để đưa ra một quyết định sáng suốt nhất cho mối quan hệ của chúng ta.

Tha thứ - có nghĩa là anh muốn cho em và cho cả anh một cơ hội để sửa chữa những lỗi lầm.

Tha thứ - có nghĩa là..anh còn yêu em rất nhiều.

Trên tình bạn dưới tình yêu

Trong tình yêu có những điểm dừng là đẹp nhất. Ta và em cũng thế, có thể gọi là tình yêu không nhỉ? Vì ta và em chưa có điểm bắt đầu và cũng chưa có điểm kết thúc.

Ngày đó, ta gặp em thật tình cờ trong một lớp học. Em là một học sinh cá biệt, thường hay trốn tiết, leo cửa sổ trong lúc thầy đang giảng bài. Ta, một lớp trưởng vô cùng gương mẫu nhưng lại thường xuyên bao che cho những lỗi lầm của em, cho em quay cóp mỗi khi có tiết kiểm tra.

Ngày đó, em là một cô gái kiêu kỳ, xinh đẹp, cá tính và có rất nhiều người theo đuổi. Ta, một chàng trai cù lần, chỉ biết học và học.

Ngày đó, ta nào biết yêu là gì, ta chỉ biết mình thích nói chuyện với em, thích được chép bài giùm em.

Năm học cuối cấp III, ta chuyển sang lớp khác. Lần đầu tiên, một chàng trai mới lớn như ta biết thế nào là nhớ. Rồi mỗi ngày sau giờ ra chơi, trong học bàn của ta luôn có một cục kẹo sing-gum, ta biết không ai ngoài em đã làm điều đó.

Ngày 8/3 năm đó, ta - một chàng trai ngốc nghếch lại dám cầm bó hoa hồng đứng trước cửa lớp em trồng cây si.

Thời gian cứ thế trôi qua, cho đến ngày tốt nghiệp cấp III, mỗi đứa một nơi mà chưa ai kịp nói với ai điều gì.

Hôm nay, ta và em gặp tình cờ lại nhau trên chuyến xe về quê, trên tay em là một chú nhóc kháu khỉnh. Em vẫn thế, xinh đẹp và kiêu kỳ như ngày nào, ta - đã không còn là chàng trai khờ khạo của ngày xưa nữa. Em mỉm cười với ta:

- Mấy năm không gặp, cậu dạo này phong độ quá nhỉ? Nhưng tớ vẫn chỉ thích chàng ngốc của ngày xưa.

Ta và em, có thể nhiều hơn tình bạn nhưng chưa hẳn là tình yêu. Ta và em, tình...dang dỡ, nhưng đẹp mãi với thời gian.

Về thôi, về để bắt đầu

Đặt tên cho cuộc tình, đặt tên cho một miền ký ức, đặt tên cho một thời có ta có nhau. Tại sao lại phải bắt đầu nhỉ? Khi mà ta chưa có kết thúc. Vì anh mãi im lặng và vì em mãi im lặng.

Ta gặp nhau, và quen nhau, rồi yêu nhau. Anh và em yêu nhau quá vội. Lao nhanh về phía nhau, rồi...hai người hai ngã rẽ. Tình yêu gắn liền với con mưa, cái mưa đỏng đảnh của Sài Gòn. Mưa đó rồi tạnh đó, như tình yêu hai ta vậy. Gần, mà lại quá xa xôi. 

Làm sao quên những cơn mưa, anh chở em dọc con đường Sài Gòn, lén cầm tay nhau trong chiếc áo mưa. Anh thì thào: Cám ơn em đã yêu anh.

Những lúc đi công tác xa anh nhắn tin cho em :

- Heo con à, anh nhớ em lắm, nhớ không chịu nổi rồi

- Em trả lời: Hãy đút tay vào túi, em nằm ở trong đó, sẽ hôn lên tay anh, sẽ mãi bên cạnh sưởi ấm cho anh.

Rồi cơn mưa, ta mất nhau, anh chạy trong mưa bão như chạy trốn tình yêu của hai ta. Đôi khi tự hỏi lòng, giữa chúng ta có được gọi là một cuộc tình không? Vì nó không trọn vẹn. Mất nhau, ta cảm thấy như đánh rơi một cái gì đó quý giá nhất trong đời, đánh rơi một thói quen vốn đã lặp đi lặp lại hàng ngày. Bỗng dung mất...Hụt hẫng.

Tự nhủ lòng ta đã sống hết lòng vì nhau thì không có gì phải tiếc nuối cả. Có lẽ là duyên nợ tới đây đã hết, ta kết thúc nhẹ nhàng. Nhưng…

- Nhưng em đã tiếc

- Nhưng anh đã tiếc

Tiếc vì anh đã không bao giờ chịu hiểu hết em, tiếc vì em bao giờ cũng có những lý lẽ của riêng mình.

- Anh cố chấp

- Em cố chấp

Có những thứ sẽ đi qua, có những thứ sẽ để lại dấu vết, nhưng quan trọng vẫn là chấp nhận và bằng cách nào đó để có thể lại bắt đầu.

Em à! Còn rất nhiều lời hứa mà anh chưa thực hiện được và có lẽ không bao giờ có cơ hội để thực hiện.

- Lời hứa chở em đi dạo Sài Gòn đêm

- Lời hứa sẽ dẫn em đi ăn 10 ly chè ở Hóc Môn vừa ngon vừa rẽ

- Lời hứa sẽ luôn tha thứ cho em và luôn là nơi để em quay về sau những lỗi lầm

- Lời hứa sẽ không bao giờ làm em khóc

- Lời hứa cho...

Rồi, anh quên và em quên

Nhưng giờ thì ổn rồi phải không em, em có thể làm những gì mình thích, đi tới những ước mơ của em, những ước mơ mà không có anh. Anh cũng vậy, bắt đầu một hành trình mới, không có nụ cười và không có cả em. Để rồi nếu có một ngày nào đó trở về, chúng ta sẽ chào nhau như 2 người bạn phải không em, phải không anh. 

Bình an nha anh, 

Bình an nha em.

Dù bằng cách này hay cách khác chúng ta cũng sẽ đi qua.

Hạnh phúc bất tận

Cuối năm, bạn bè gặp nhau ai cũng than phiền là đám cưới nhiều quá. Có ngày như ca sĩ chạy sô vậy, không biết chọn đi tiệc của đứa nào, có người phải chia ra vợ đi một đám, chồng đi một đám. 

Ừ, đúng là khổ thật, lại phát sinh thêm một khoản chi phí. Nhưng mà vui, vui lắm, vui chung niềm hạnh phúc của người khác, và mỗi lần nhìn nét rạng rỡ trên gương mặt cô dâu chú rể mới thấy mình đang khuyết. 

Bạn bè cứ hỏi, gần hàng ba hàng tư rồi chú mày ạ, tính sớm chứ không ế dãi ra đấy. Chỉ cười, còn nhiều thứ phải lo lắm bác ạ! Nhưng tự nhủ: "Khi nào thì mình chọn cho mình một bến bờ hạnh phúc? Hạnh phúc bất tận.

- Anh à, bao giờ thì mình lấy nhau ?

Câu hỏi này liệu có xa lạ quá không nhỉ? Nếu những ai đã từng yêu, đã từng nghĩ đến một mái ấm gia đình thì chắc đã từng thốt lên câu nói này phải không bạn ?

Có khi nào bạn tự hỏi : Ta biết yêu từ khi nào ? Và đã mấy lần ta mơ về một mái ấm hạnh phúc, nơi mà có anh có em và có tiếng bi bô của lũ trẻ, nơi mà luôn ngập tràn tiếng cười, nơi mà mỗi sáng ta thức giấc lại thấy nụ cười đáng yêu của nhau, nơi mà nụ hôn sẽ thăng hoa mọi cảm xúc. 

Ngày hạnh phúc, định nghĩa thế nào nhỉ? Nếu một ngày bất ngờ ta nhận được lời đề nghị: Mình cưới nhau em nhé !

Anh yêu, chỉ ngày mai thôi là ngày ta gọi nhau là chồng là vợ. Ngày em cười mà run bắn trong trong sắc áo tinh khôi, thẹn thùng trước cái nhìn say đắm của anh, là ngày em bùi ngùi chia tay thời vô tư vô lo, hoa tươi thắm, rượu tràn ly.

Giọt nước mắt buồn buồn của cha, âu lo của mẹ, những cảm xúc khác lạ cứ quấn lấy em khiến em bối rối, bồi hồi và chợt muốn khóc. Ngày mai em sẽ thức giấc với một sứ mệnh mới thiêng liêng và không dễ gì suôn sẽ. . 

Ngày mai trong mỗi bửa cơm của gia đình anh em không còn là khách. Bắt đầu từ ngày mai em biết mình sẽ có những điều cho mãi mãi.

( Trích Radio Online chủ đề Ngày Cưới)

Cưới nhau có phải là cột chặt cuộc đời vào nhau hay không nhỉ? Yêu nhau lâu rồi, nhưng khi nghĩ đến việc cưới nhau tự nhiên ta thấy hoang mang vô cùng. Rất nhiều trăn trở, băn khoăn và câu trả lời vẫn đang chờ bạn phía trước. 

Nếu đã tìm thấy một nữa đích thực của mình rồi thì bạn ơi, đừng có chần chừ đắn đo vì sợ mất tự do nữa. Hãy nắm lấy tay nhau và nói: Mình là của nhau nhé! Mùa đông đã đến bên của sổ rồi đó, hãy tận hưởng hạnh phúc. 

Hãy bỏ qua cho nhau và cùng nhau vượt qua sóng gió đưa con thuyền tình cập bến bình yên nhé! Còn riêng tôi thì vẫn còn đang đi tìm một nữa. Cuối năm rồi, chỉ để dành ít vốn đi mừng hạnh phúc mọi người thôi.

Sài Gòn, Ngày...tháng...năm

Tôi là Thành HR - Follow mình để nhận bài học mới nhất nha. facebook

Post a Comment

Cám ơn phản hồi của bạn. Chúc bạn một ngày tốt lành và thường xuyên dành thời gian ghé thăm Blog mình nha!

 Chủ đề gợi ý xem :

Hãy ủng hộ tác giả bằng cách đăng ký kênh YoutubeFanpage FB với từ khóa HRVN ACADEMY. Trân trọng

© Thành HR's Blog. All rights reserved. Developed by Jago Desain