Mở thẻ tín dụng VIB online 100%; Hoàn tiền chi tiêu lên đến 6%. XEM NGAY

Chuyện về một người thầy

Hơn mười mấy năm làm học trò, hôm nay tôi mới được học trọn vẹn một chữ Thầy.

Có rất nhiều lý do để chúng tôi gặp nhau ở cái lớp Đại học hệ từ xa này. Có người chia sẻ: Mấy năm bôn ba đi làm, ba bốn lần nhảy việc, rồi nghiệm ra rằng để thăng tiến và tăng lương ngoài yêu tố năng lực cần phải có tấm bằng đại học...

Chuyện về một người thầy

Chào mừng các bạn đang đến với Chuyên mục Câu chuyện cuộc sống trên Blog Nghề Nghiệp. Tôi là Thành HR sẽ đồng hành cùng bạn trong chủ đề này. Và hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau ôn lại những kỷ niệm thời đi học qua Chuyện về một người thầy.

Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đã, đang và sẽ trải qua thời hai buổi cắp sách đến trường. Ngoài những kỷ niệm với bạn bè, thì còn có những câu chuyện về thầy cô mà chúng ta không thể nào quên. Nó có thể là động lực, là hành trang cho bạn sau này khi bước vào đời.

Cái sự học và ông giáo già khó ưa

Muốn sang thì bắc cầu kiều

Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy.

Câu ca dao mà tôi đã thuộc nằm lòng từ tuổi còn thơ. Vậy mà hơn mười mấy năm đi học, hôm nay tôi mới cảm nhận trọn vẹn một chữ Thầy.

- A lô, chiều thứ bảy này học bù em nhé!

- Sao kỳ vậy anh, chủ nhật tuần rồi học từ sáng tới 9h tối rồi mà. Haizzz, cái ông Thầy này ông thèm dạy lắm hay sao ấy? Nói lớp trưởng hỏi xem ổng muốn gì rồi xử cho nhanh, già rồi học hành thế này đuối lắm.

- Ok em, để anh nói lớp trưởng nói chuyện riêng với ổng, trên tinh thần mỗi đứa 200k nhé!

- Ok anh. Mai gặp.

Có rất nhiều lý do để chúng tôi gặp nhau ở cái lớp Đại học hệ từ xa này. Có người chia sẻ: Mấy năm bôn ba đi làm, ba bốn lần nhảy việc, rồi nghiệm ra rằng để thăng tiến và tăng lương ngoài yêu tố năng lực cần phải có mảnh bằng đại học, nhất là đối với cán bộ công nhân viên nhà nước.

Còn với riêng tôi, tôi chọn hệ Đại học từ xa vì tôi chán cái cảnh mài đít quần trên ghế nhà trường, thời gian chết quá nhiều, tôi chán cả cái cảnh thầy đọc bài và học trò ghi ghi chép chép...Mà cũng vì lý do khác là học phí của Đại học từ xa khá mềm và tôi có thể vừa học vừa làm. Xác định rõ tư tưởng như thế nên tôi luôn học hành nghiêm túc.

13h30

- A lô, Thầy tới chưa? Tụi em chờ Thầy ở căn tin từ lúc 13h30 nè.

- Thầy đang dạy ở Biên Hòa, tụi em ráng chờ Thầy chút nhé, lớp trưởng động viên các bạn giúp Thầy đừng để ai về nhé!

- Dạ.

15h00, ngoài trời đang mưa bay bay

- Thầy tới chưa Thầy, các bạn về gần hết rồi, chỉ còn 10 bạn thôi Thầy ơi.

- Rồi, Thầy tới cổng trường rồi nè em.

Cả nhóm xôn xao yêu cầu anh lớp trưởng mang phong bì ra đưa cho Thầy rồi đi về, giờ này mà học hành gì nổi. Đa số các anh chị trong lớp đều lớn tuổi và có gia đình, cuối tuần ai cũng muốn ở nhà quây quần bên con cái. 

Mà chắc Thầy cũng vậy, mưa gió thế này lặn lội từ Biên Hòa về Sài Gòn chắc cũng chỉ có nhiêu đó thôi. Nói rõ ràng với nhau rồi ai cũng vui vẻ cả.

15h30

Cả nhóm nhao nhao khi nghe lớp trưởng thông báo Thầy không nhận phong bì mà yêu cầu mọi người vào lớp học. Mọi người bực bội chửi đổng vài câu nhưng rồi ai nấy cũng vào lớp vì môn này rất khó, không học thì đi toi.

Thầy vẫn thế, cặp mắt kính xệ xuống giữa sống mủi, bộ độ dính đầy bụi phấn, đầu tóc rối bù có lẽ vì không kịp chải. Mọi người ngồi học mà mĩm cười: ông Thầy này ông thèm dạy hơn cả thèm tiền.

19h30

Lớp học lúc này chỉ có khoảng tám người, trên bảng Thầy vẫn cứ thao thao bất tuyệt với bài giảng, với ánh mắt trìu mến và luôn miệng động viên: phải cố lên các anh chị nhé! Trên trần quạt máy vẫn quay đều với thứ âm thanh ù ù khó chịu, ngoài trời thì mưa vẫn cứ rơi đều...

Chú bảo vệ trường cứ đi qua đi về nhắc Thầy là đã hết giờ, chú phải đóng cửa để nghĩ ngơi. Thầy vẫn nhẫn nại: "cho Thầy xin thêm 5 phút nữa thôi các em nhé."

19h45

Buổi học kết thúc, Thầy nắm tay từng người động viên phải cố gắng học hành, kiến thức mới là quan trọng nhất, đừng quá đề cao giá trị vật chất và đề nghị chụp một tấm hình kỷ niệm. Cả nhóm ôm lấy Thầy như một lời xin lỗi muộn màng, dù không ai thốt lên được lời nào.

Hơn mười mấy năm làm học trò, hôm nay tôi mới được học trọn vẹn một chữ Thầy.

(Câu chuyện có thật tại một lớp ĐH tại chức)

Lời tạ lỗi cùng thầy

Rồi một ngày con xa rồi mái trường thân yêu, xa rời thầy cô và bạn bè để bước vào cuộc sống, con mới thấy nuối tiếc cho những tháng ngày đã qua...

Cái thuở bình yên, mộng mơ của một thời tuổi xanh, áo trắng đã không còn nữa, mà thay vào đó là nỗi buồn! Nỗi buồn của những lần vấp ngã trước vòng quay khắc nghiệt, đầy cạm bẫy của hiện thực cuộc sống. Bài học ngày xưa thầy đã dạy còn đâu? Kiến thức bao năm đèn sách giờ chỉ còn là một lỗ hổng lớn, không đủ để giúp con đứng vững và đi trên con đường đời.

Thưa thầy, khi thời gian trôi qua, con mới nhận ra rằng sự nghèo nàn tri thức là sự thiếu hụt, mất mát nghiêm trọng cho tuổi trẻ của con, và cho dẫu xót xa, hối hận thì cũng đã muộn rồi.

Ngày xưa, con đã không hiểu rằng tuổi học trò đầy sôi động, vui chơi nhưng cũng không được quên rèn luyện kiến thức. Bài tập hôm qua thầy cho, con bỏ vào ngăn khóa kín để lượn lờ theo từng vòng sóng cùng cú ngã điệu đàng trên sân trượt patin.

Ngày xưa, con đã tập tành ngồi bên ly cà phê đen để đốt thời gian bằng khói thuốc mà quên đi rằng thời gian đã trôi đi sẽ không bao giờ trở lại. Con đã quên đi sự kỳ vọng của mẹ cha, công lao của thầy, con mải vui chơi và chỉ biết sống cho mình và không bao giờ mơ ước. Tương lai ra sao? Mình là ai? Tôi sẽ là ai ? Con cũng không bao giờ tự hỏi.

Thưa thầy, con trượt dài trên sự hư hỏng của bản thân, con đã tự đánh mất tương lai của mình, con giật mình, con hốt hoảng khi dần nhận ra: mình đã phụ lòng mẹ cha, phụ công thầy sớm khuya dạy dỗ.

Xin thầy tha lỗi cho con, khi khuya nay con tình cờ qua ngõ nhà thầy, thầy vẫn còn ngồi soạn bài trong tiếng ho khan, lòng con nhói đau. Thầy đã tận tụy vì chúng con với mong ước duy nhất là sự thành đạt trong tương lai của những thế hệ mà thầy đã bỏ công dạy dỗ.

Thưa thầy, đến bây giờ con mới hiểu được thì đã muộn rồi, tất cả đã làm phụ ơn thầy rồi. Con chợt khóc, điều đơn giản cho là nhận ấy giản dị, bình thường lắm mà con đã vô tâm không thuộc.

(St- chưa tìm được thông tin tác giả)

Tôi là Thành HR - Follow mình để nhận bài học mới nhất nha. facebook

Post a Comment

Cám ơn phản hồi của bạn. Chúc bạn một ngày tốt lành và thường xuyên dành thời gian ghé thăm Blog mình nha!

 Chủ đề gợi ý xem :

Hãy ủng hộ tác giả bằng cách đăng ký kênh YoutubeFanpage FB với từ khóa HRVN ACADEMY. Trân trọng

© Thành HR's Blog. All rights reserved. Developed by Jago Desain