Mở thẻ tín dụng VIB online 100%; Hoàn tiền chi tiêu lên đến 6%. XEM NGAY

Thương lắm Hạ ơi

Những ai đã, đang và sẽ trải qua thời học sinh đều có những kỷ niệm, mà có đi suốt cuộc đời ta cũng không bao giờ quên được
Hạ về làm ta nhớ, nhớ cái mối tình vụng dại ngày ấy, có khi chỉ là  những lá thư học bàn, có khi chỉ là những ánh mắt chưa kịp trao.

Thương lắm Hạ ơi

Những ai đã, đang và sẽ trải qua thời học sinh đều có những kỷ niệm, mà có đi suốt cuộc đời ta cũng không bao giờ quên được. Dẫu rằng cuộc sống cứ cuốn ta vào vòng xoáy của nó, nhưng bất chợt  một ngày ta bước qua con phố cũ, nơi mà ta đã từng mỗi ngày tung tăng cùng bạn bè thì tim ta lại nhói lên. Biết bao kỷ niệm của một thời...một thời lấm lem màu mực tím.

Kỷ niệm xưa ngỡ chừng im bặt

Chợt hiện về nguyên vẹn trong tim

Nghe bâng khuâng xao xuyến muốn đi tìm

Tháng ngày qua một thời lấm lem màu mực tím.

(st)

Có một cô bé mang một cái tên thật buồn, Hạ - Không biết có phải cái tên cũng mang một số phận. Hạ có một tâm hồn thật đa cảm, cuộc đời đối với Hạ như là một bài thơ, cô có đôi mắt thật buồn nhưng biết nói.

Là con gái lớp văn, Hạ đem lòng yêu thầm một chàng trai lớp toán, rồi những buổi học nhóm, những buổi sinh hoạt tập thể, những buổi lao động, hai đứa rong ruổi trên cánh đồng tuổi thơ ấy, chiếc xe đạp, ghế đá, hàng cây, quán chè bà Ba trước cổng trường...Tất cả như đã quen tên.

Rồi những cơn mưa cuối cấp, phượng nở đỏ một góc trời, đỏ quay quắt đến nhói lòng, lũ học trò lần lượt rời trường, con trai lớp toán cũng vậy...Chỉ còn Hạ đừng ngẩn ngơ trong cơn mưa lạnh, khẽ đặt tên cho cảm xúc ấy là mối tình đầu.

Hạ về làm ta nhớ, nhớ cái mối tình vụng dại ngày ấy, có khi chỉ là  những lá thư học bàn, có khi chỉ là những ánh mắt chưa kịp trao. Bộn bề với bài vở, với thi cử, hạ đến lúc nào không biết, rồi giật mình, bạn bè đã mỗi đứa một nơi. Thương lắm, nhớ lắm nhưng đành gói gém vào một góc trái tim, để mỗi lúc nhìn mưa ta lại cảm thấy thương lắm hạ ơi.

Thương lắm cái chạm tay vô tình mà ai đó đã cố tình đặt để, thương lắm cái giận hờn mà ta đã không còn được một lần, dù chỉ một lần trong đời đựơc gặp lại.

"Kỷ niệm là phút chia tay còn lưu luyến

Là con đường ngập nắng vội mưa mau

Là ngập ngừng chưa dám gọi tên nhau

Cổng trường ai đứng đón ai giờ tan học."

(Kỷ Niệm - Ngô Tịnh Yên)

Làm sao nói hết, một chút thôi nhưng đủ để ta lau vội giọt nước mắt vô tình rơi, ta càng thấy trân trọng những ngày tháng ấy, để ta bứơc tiếp và hãy luôn nhớ rằng: Cuộc sống ai cũng phải tranh thủ từng giờ từng phút để tồn tại nhưng cũng đừng quên một thời để nhớ, một thời để thưong ấy, để biết rằng cuộc sống này thật đáng yêu biết nhường nào.

 Sài gòn 2008

Tôi là Thành HR - Follow mình để nhận bài học mới nhất nha. facebook

Post a Comment

Cám ơn phản hồi của bạn. Chúc bạn một ngày tốt lành và thường xuyên dành thời gian ghé thăm Blog mình nha!

 Chủ đề gợi ý xem :

Hãy ủng hộ tác giả bằng cách đăng ký kênh YoutubeFanpage FB với từ khóa HRVN ACADEMY. Trân trọng

© Thành HR's Blog. All rights reserved. Developed by Jago Desain